Tùng Nhân lớn lên mỗi ngày, mỗi ngày lại một kiểu, ai cũng nói ba tháng biết lẫy, bốn tháng biết ngồi, sáu tháng biết bò, Tùng Nhân mới hai tháng rưỡi, nằm đã không đàng hoàng, chân này vắt sang chân kia, cánh tay nhấc lên, giống như là muốn xoay người vậy.
Mỗi lần Trang Triều Dương nhìn thấy đều tự hào nói: “Không hổ là con trai của anh, thể trạng này quá tốt.”
Mạt Mạt trợn trắng mắt: “Đó là bởi vì lúc mang thai em tẩm bổ tốt nên thân thể thằng nhóc mới rắn chắc, cái gì cũng không thiếu.”
Trang Triều Dương nhìn con trai đang đạp loạn, cười ha ha: “Thằng nhóc này có sức khỏe, em nhìn này đạp rơi cả tã.”
Mạt Mạt bế Tùng Nhân, chân nó vẫn đang đạp, Mạt Mạt vỗ vào mông Tùng Nhân một cái: “Ngoan ngoãn một chút.”
Tùng Nhân ê a, Mạt Mạt lại mặc lại tã lên, hỏi: “Anh hỏi Đổng Hàng xem Tiền Y Y đã sinh chưa? Đã qua ngày rồi sao vẫn không thấy có động tĩnh gì?”
Trang Triều Dương gãi gan bàn chân Tùng Nhân: “Hai ngày nay anh đều không thấy bóng dáng của anh ta, chỉ cần không có gì làm nhàn rỗi là lại chạy về nhà, anh đoán là chưa sinh, nếu như sinh rồi, thì anh ta đã sớm đắc ý.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT