Trang Triều Dương đứng ở cửa ra vào, cứ đi tới đi lui: “Mẹ, sao không thấy Mạt Mạt có một chút tiếng động nào?”
Trang Triều Dương còn nhớ rõ, lúc Triệu Tuệ sinh con, tiếng gào thét cả hành lang đều có thể nghe được, đó mới gọi là sinh con.
Điền Tình im lặng: “Vừa mới vào được hai phút, phải chờ một lát, con đừng di chuyển nữa, mẹ chóng cả mặt rồi.”
Trang Triều Dương cũng không muốn di chuyển, nhưng anh cũng không quản được cái chân của mình, nếu như không làm gì đó, trong lòng anh càng lo lắng.
Mạt Mạt đã vào năm phút rồi nhưng cũng không có tiếng động, Điền Tình cau mày, Trang Triều Dương sắp phá cửa rồi, chỉ nghe oe lên một tiếng, đứa nhỏ ra rồi.
Những người chờ ngoài cửa đều choáng váng, vẫn là Miêu Chí phản ứng trước, cười ha ha: “Đứa nhỏ này thương Mạt Mạt, sinh thuận lợi rồi.”
Điền Tình vui mừng, bà sắp làm bà ngoại rồi, mặt mày hớn hở: “Còn không phải sao, về sau nhất định sẽ là một đứa con hiếu thuận.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play