Mạt Mạt sắp sinh rồi, ngồi trên ghế sofa, nhìn mẹ và ông ngoại: “Mọi người không cần nhìn con chằm chằm, con không sao.”
Điền Tình nhìn chằm chằm bụng Mạt Mạt: “Con di chuyển nhẹ nhàng một chút!”
Mạt Mạt ngồi đàng hoàng: “Mẹ, Trang Triều Dương chưa từng sinh con nên lo lắng muốn chết, mẹ đã sinh năm đứa rồi, sao vẫn còn lo lắng như vậy, không có chuyện gì, trong lòng con nắm chắc.”
Mạt Mạt vừa nhắc tới Trang Triều Dương thì không biết làm sao, từ sau khi cô được tám tháng, giống như là Trang Triều Dương sinh con vậy, mỗi lúc trời tối đều ngủ không yên, một ngày hỏi cô tám lần có phản ứng gì không.
Vừa bắt đầu được chín tháng, cũng bởi vì cô hơi bị chuột rút, lại đúng lúc anh không ở nhà, chuyện này có thể dọa sợ Trang Triều Dương, ngày hôm sau anh trực tiếp xin nghỉ phép, lót hai lần chăn mền, đóng gói đưa cô về Dương Thành, anh sợ lúc anh không ở nhà, cô muốn sinh lại không có người biết, quá nguy hiểm.
Điền Tình thở dài: “Vốn dĩ mẹ cũng không lo lắng, nhưng thằng nhóc Triều Dương khiến cho mẹ lo lắng, lúc chị dâu con sinh em bé, anh cả con cũng không giống như Trang Triều Dương, mỗi ngày đều gọi điện thoại, gọi đến mức mẹ cũng phải sốt ruột theo.”
Miêu Chí xoa tim: “Bây giờ ông vừa nghe thấy tiếng điện thoại vang lên là tim ông lại nhảy loạn theo, thằng nhóc khốn kiếp này, đợi lúc nó đến, ông nhất định đánh cho nó một trận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT