Mạt Mạt không hiểu, giả bộ như vậy là có ý gì, Tôn Nhuỵ nằm trên giường, đỡ trán muốn ngồi dậy, dậy mấy lần cũng không dậy được, nhíu mày, ai u một tiếng.
Mạt Mạt vẫn luôn nhìn Tôn Nhuỵ diễn, không hổ là lính văn nghệ, biểu diễn thật đúng chỗ, nếu không phải Thanh Nhân nói Tôn Nhuỵ không việc gì, cô cũng nghĩ là Tôn Nhuỵ bị chấn động não ấy chứ.
Tôn Nhuỵ ngại ngùng nói: “Em không dậy nổi, chị Mạt Mạt, chị sẽ không trách em chứ!”
Mạt Mạt: “Cô có dậy hay không cũng không sao, tôi cũng không dài dòng, chỉ mấy câu mà thôi.”
Tôn Nhuỵ nhìn về phía Thanh Nhân, cúi thấp đầu: “Thanh Nhân không muốn chịu trách nhiệm với em đúng không? Ai u, đầu em đau quá.”
Thanh Nhân trợn trắng mắt, cậu rất ghét phụ nữ hay làm bộ, vẫn là đồ ngốc nhà cậu tốt.
Mạt Mạt: “Tôn Nhuỵ, cô nhất định phải vu vạ cho Thanh Nhân?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT