Miêu Chí nhìn Mạt Mạt khen ngợi: “Quả nhiên thông minh, trung đoàn này mới thành lập, bỏ vào đó rất nhiều tài nguyên, tương lai là tốt đẹp.”
Mạt Mạt: “Ông ngoại vất vả rồi, ông vì chúng cháu mà thật sự đã lao tâm khổ tứ.”
“Vất vả vì mấy đứa, ông cũng sẵn lòng, mấy đứa tốt rồi, ông mới có thể yên tâm, nhân lúc ông ngoại còn sống, nhất định sẽ an bài ổn thoả cho mấy đứa, ông ngoại hy vọng có thể sống thêm mười năm nữa, để có thể bảo vệ che chở cho mấy đứa các cháu.”
Hốc mắt Mạt Mạt đỏ lên: “Ông ngoại, ông nhất định có thể sống lâu trăm tuổi.”
Miêu Chí cười ha ha: “Ông ngoại nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi.”
Mạt Mạt để ý ông ngoại nói mười năm nữa, mười năm sau chính là năm 1978, tất cả đều đã trôi qua rồi, ông ngoại không cẩn thận mà nói ra hay là biết cái gì rồi? Thử hỏi: “Ông ngoại, vì sao ông lại nói là mười năm nữa ạ!”
Miêu Chí nhìn thoáng qua Khởi Hàng, Khởi Hàng đứng dậy: “Mợ út, cháu ra ngoài đi vòng vòng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT