Điều Mạt Mạt ngưỡng mộ nhất chính là những người vợ quân nhân nuôi dạy con cái, chăm sóc nhà chồng, phải tự mình làm mọi việc, âm thầm đóng góp sau lưng người đàn ông, họ mới là những người dễ thương nhất.
Mạt Mạt chuyển lương thực đi đi lại lại hai lần, leo lên leo xuống, cô đau lưng đến mức ngồi phịch xuống ghế, tay xoa mạnh vào eo.
Tề Hồng nhìn Mạt Mạt: “Dạo trước cô vác đồ còn nhiều hơn này, tôi cũng không thấy cô mệt mỏi như vậy, cô làm sao thế?”
Mạt Mạt nói: “Chắc là sắp đến kinh nguyệt.”
“Ừ, cũng đúng, lúc tôi đến kinh nguyệt cũng đau lưng.”
Tề Hồng ngồi một lúc, sau đó về nhà sắp xếp lương thực. Mạt Mạt nằm nghỉ một lát thấy đỡ hơn nhiều, nhìn lương thực dưới đất lại thấy buồn ngủ, thấy còn sớm nên cô trở về phòng ngủ.
Miêu Chí lật xem bản đồ chi tiết đã vẽ xong, rất hài lòng: “Cái này là ai vẽ thế? Vậy mà chỗ chúng ta lại có nhân tài như này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT