Mạt Mạt nghiêng đầu nhìn: “Chu Dịch?”
Chu Dịch để cặp sách ở trên đùi, cười nói: “Hiếm khi em còn nhớ anh.”
Mạt Mạt có chút xấu hổ, hai năm qua mỗi lần Chu Dịch đến nhà cô thì cô đều trốn ở nhà Tiền Y Y, khi Chu Dịch đi cô mới về nhà, cho dù có ngu ngốc cũng biết thái độ của cô.
Mạt Mạt cười khan: “Sao lại không nhớ chứ.”
Chu Dịch đánh giá Mạt Mạt qua khoé mắt, thấy cô ngày càng xinh đẹp, một chút nữa thôi, chỉ một chút nữa thôi người phụ nữ này sẽ là vợ của anh ấy.
Năm đó không phải anh ấy không muốn làm gì, nói chuyện với Trang Triều Dương xong liền về nhà, không ngờ cha anh ấy bị chuyển đi, ông nội cũng gọi điện thoại tới. Sau này có thể khiêm tốn thì khiêm tốn, bây giờ là thời kỳ đặc biệt, cả nhà họ có vượt qua được hay không là phụ thuộc vào năm 1966 đến năm 1967.
Cho dù có bao nhiêu ý tưởng, không cam tâm đến đâu thì anh ấy cũng chỉ có thể từ bỏ ý định và ngoan ngoãn quay về Bình Trấn. Những ngày nghỉ lễ anh ấy sẽ về Dương Thành thăm nhà, nhưng lần nào cô cũng không có ở đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play