Liên Thu Hoa chảy nước mắt, thật sự hoảng hồn, “Coi như chị xin em, giúp Hướng Hoa nhà chị với.”
Mạt Mạt mặt lạnh, vẫn nói như vậy, “Tôi không có năng lực, không giúp được.”
Ngô Mẫn vừa đi vào đã nghe được câu này, thiện ý nhắc nhở, “Chúng ta đương nhiên biết cô không có năng lực này, nhưng nhà họ Khâu có, chuyện điều tra hay không điều tra còn không phải chỉ do một câu nói sao?”
Mạt Mạt càng lạnh lùng hơn, híp mắt, “Có phải bà đã quên tôi đã nói với gì những gì hay không?”
Ngô Mẫn đương nhiên nhớ rõ, cũng là bởi vì nhớ rõ, mới nhớ tới Mạt Mạt, lợn chết không sợ nước sôi, “Con trai tôi sắp xảy ra chuyện rồi, tôi không quản được nhiều như vậy, chuyện này cô giúp thì giúp, không giúp cũng phải giúp.”
Mạt Mạt có chút tức giận, “Nếu tôi không giúp thì sao?”
“Vậy tôi sẽ tố cáo cô, nghe nói cô làm việc tại cửa hàng bách hóa, không có quan hệ với nhà họ Khâu, cô có thể vào sao, xem như không làm gì được cô, cũng sẽ làm cho cô không tiếp tục làm việc được nữa.”
Điền Tình nóng nảy, “Bà uy hiếp chúng tôi.”
Ngô Mẫn rất đắc ý, “Đúng, coi như uy hiếp mấy người đi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play