Năm phút sau, tiếng sấm bên ngoài càng lớn hơn nữa, Mạt Mạt vẫn không dám động đậy, sợ cặp song sinh đang nghe thấy gì đó. Lại nhìn thêm vài phút nữa, nghe được tiếng ngáy quen thuộc, Mạt Mạt mới thở phào nhẹ nhõm, không còn một chút sức lực nào thả cánh tay tê dại xuống.
Trang Triều Dương hít sâu một hơi, cô nhóc này giấu anh cũng quá kỹ rồi.
Mạt Mạt trừng mắt: “Anh mau đi đi.”
Đáng tiếc hình như ông trời cũng đang giúp cho Trang Triều Dương. Mưa to ào ào bắt đầu rơi xuống, hạt mưa to như hạt đậu đập vào cửa sổ, tiếng lộp bộp vang lên, cửa sổ còn chưa đóng, Trang Triều Dương vội vàng đóng cửa sổ lại, đưa lưng về phía Mạt Mạt, khóe miệng cong lên, làm thế nào cũng không đè xuống được.
Mạt Mạt cảm giác cuộc sống này không còn gì luyến tiếc thêm nữa, sao ông trời lại chơi khăm cô thế chứ. Không còn chút sức lực nào nữa, nằm thẳng tắp trên giường, trùm chăn kín người.
Mạt Mạt nằm trong chăn, một tay xoa xoa bắp chân, dù sao thì cô cũng không muốn nhìn Trang Triều Dương nữa.
Năm phút sau, chân đã đỡ hơn nhiều, có thể gập và duỗi như bình thường, Mạt Mạt mới buông bàn tay đau nhức, vừa trùm kín chăn vừa giãn gân cốt như vậy, nóng đến mức quần áo ướt đẫm mồ hôi.
Cuối cùng thật sự nhịn không được nữa, cô vén chăn lên thở hồng hộc, dùng tay quạt gió, ánh mắt nhịn không được liếc về phía Trang Triều Dương, đối mặt với ánh mắt của Trang Triều Dương, cô lại cuống quít quay đầu lại. Chết tiệt, trận mưa này đến khi nào mới chịu ngừng đây?
Trang Triều Dương dựa vào tường, không rời mắt khỏi Mạt Mạt, trong đầu nhịn không được mơ tưởng về tương lai, lúc này anh thực sự muốn kết hôn, rất rất muốn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play