Cặp song sinh tách ra chạy về hai hướng, ánh mắt ba người Tô Nhị trao đổi với nhau một chút rồi hai người còn lại cũng rời đi, họ cũng giống như cặp song sinh đi canh gác.
Mạt Mạt dắt theo em trai, nhìn về phía Tô Nhị, hơi lúng túng không biết phải nên xưng hô như thế nào, cuối cùng chỉ có thể nói nhạt nhẽo: “Xin chào.”
Tô Nhị nhìn ra được Mạt Mạt đang lúng túng: “Cứ gọi là bác là được rồi, cháu là con gái của Liên Quốc Trung phải không?”
Vẻ mặt của Mạt Mạt lộ vẻ vi diệu, nếu mà cô gọi ông ấy là bác thì chẳng phải là sai vai vế rồi sao?
Thanh Xuyên cười trộm: “Không thể gọi bằng bác đâu ạ.”
Tô Nhị không hiểu gì hết, tại sao lại không thể gọi bằng bác được, ông ấy tính ra còn lớn tuổi hơn cả Liên Quốc Trung nữa mà!
Mạt Mạt ho khan một tiếng, hắng giọng, mơ hồ nói: “Em quen Trang Triều Dương.”
Tô Nhị giật mình, cô gái mà thằng nhóc kia viết thư nhắc đến chắc là vị này rồi, liền cười ha ha: “Quả thật không thể gọi bằng bác được.”
Mạt Mạt càng đỏ mặt hơn nữa, trong lòng Tô Nhị lại vui vẻ, ông ấy vẫn luôn nuôi dưỡng Triều Dương giống như con trai của mình, vẫn đang lo lắng cho hôn sự của thằng nhóc này, sợ rằng bởi vì ông ấy mà đối tượng sẽ bỏ chạy, bây giờ xem ra lo lắng của ông ấy đã dư thừa rồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play