Ôi, đây không phải là sinh viên đại học tương lai sao? 2
Thanh Nhân đi men theo con đường nhỏ, đường này bình thường không có người đi, chỉ mất mười phút đã đến nhà Trang Triều Lộ, Tô Khởi Hàng đang xắn tay áo cuốc đất. Thằng nhóc này đã đen hơn trước rất nhiều, người cũng rắn chắc hơn.
Tô Khởi Hàng thả cuốc trong tay xuống: “Tại sao hai người lại tới đây thế?”
Hai đứa nhỏ trong nhà cũng chạy ra, Tô Vũ ôm chân Mạt Mạt: “Mợ út, sao bây giờ mợ mới tới thăm cháu?”
Khởi Hàng vội vàng che miệng em gái, giọng điệu nghiêm khắc: “Sau này em không được gọi như vậy nữa nghe chưa, đây không phải là nhà trong thành phố, sau này phải gọi là dì Mạt Mạt.”
Tô Vũ hít mũi, nước mắt lưng tròng gật đầu, đến lúc này Khởi Hàng mới thả tay ra. Mạt Mạt ôm lấy Tô Vũ, hỏi Khởi Hàng: “Có ai đã nói gì về nhà mình rồi à?”
Trên mặt Khởi Hàng nhanh chóng hiện lên vẻ tàn khốc: “Dạ.”
Mạt Mạt nhìn thấy, nhất định là nói mấy lời không dễ nghe. Cũng bởi dáng dấp bên ngoài chị Triều Lộ xinh đẹp, lại một thân một mình, cho dù ở trong thôn có nói chuyện với người khác phái nhiều thêm một câu cũng đều chọc phải thị phi.
“Mẹ cháu đâu rồi, sao dì không thấy?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT