Ngày hôm sau Mạt Mạt dậy rất sớm, Thất Cân là người đầu tiên thức dậy, bây giờ trong nhà chỉ có một mình cậu bé đến trường, làm học sinh, cậu bé phải đi học.
Mạt Mạt rót sữa bò cho Thất Cân trước: “Hôm nay để anh hai con tiện đường đưa con đến trường đi.”
Thất Cân uống cạn sạch sữa bò: “Không cần, con đi xe đạp rất tốt, phải rồi, mẹ, lần này nghỉ con muốn đi tìm con cáo nhỏ, nó học tập quá kém, con muốn bổ túc cho nó.”
Mạt Mạt im lặng nhìn con trai khẩu thị tâm phi, thằng nhóc này làm sao lại kỳ cục như thế, trong lòng mình nghĩ gì thì không thể nói ra ngay thẳng được à?
Được rồi, nếu như Thất Cân thật sự nói ra, thì không phải Thất Cân nữa rồi.
Mạt Mạt: “Chuyện của con, con tự làm chủ đi.”
Khoé miệng Thất Cân nhếch lên, có thể gặp con cáo nhỏ rồi, thật vui vẻ, cậu bé phải đi tính sổ, con nhóc thối đó trở về nói rằng mỗi ngày đều sẽ gọi điện thoại, nhưng gần đây thất hẹn, bổ túc cũng không phải lý do!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT