Trong lòng Phong Uyển hơi hồi hộp một chút, biết mình có hơi quá: “Không có gì.”
Mặc dù An An nhìn nhiều hơn mấy lần, thế nhưng không nghĩ nhiều, cho là vừa rồi Phong Uyển giả vờ bình tĩnh, quan tâm gắp thức ăn cho Phong Uyển.
Lúc này Phong Uyển không dám nhìn thêm, thành thật cúi đầu ăn cơm, uống một ngụm canh nóng, cảm giác thấy nhiệt độ, đây tất cả đều là thật, chứ không phải là đang nằm mơ.
Sau bữa cơm chiều, nhà bếp giao cho An An và Thất Cân thu dọn.
Mạt Mạt bận rộn cả ngày rồi, cũng rất mệt mỏi, Trang Triều Dương sợ ở phòng khách thì Phong Uyển không được tự nhiên, đứng dậy trở về phòng ngủ.
Mạt Mạt nghĩ một chút cũng trở về, Trang Triều Dương bỏ sách xuống: “Sao em không ở phòng khách xem ti vi?”
Mạt Mạt: “Anh cũng không phải không hiểu em, em không thích xem tivi, thấy anh đi vào, nên em cũng về phòng, em còn đang muốn hỏi anh đây, đang vui sao lại về phòng ngủ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play