Mạt Mạt chuyển đường tới chợ, cô nhớ kỹ, con trai nói, buổi tối hai người cùng nhau trở về, con bé Phong Uyển kia cần bồi bổ cho tốt.
Mạt Mạt về đến nhà thì đi vào nhà bếp, từ khi cô lại lần nữa nấu cơm, trù nghệ đã tiến bộ hơn, còn có kiên nhẫn bày bàn.
Một bên khác, Phong Uyển lề mà lề mề đi phía trước, chính là không muốn về nhà, cô ấy cần tỉnh táo lại một chút, quả thực cần tỉnh táo lại một chút.
Phong Uyển cứ như đi vào cõi tiên cả đường, sau khi suýt vấp ngã ở lần thứ ba, mặt An An đen lên, trực tiếp cầm tay kéo Phong Uyển: “Bao nhiêu tuổi rồi, đi cũng không biết đi.”
An An nắm tay Phong Uyển, tay nhỏ mảnh khảnh, nắm cảm giác không tệ, hơi hơi dùng lực một chút.
Phong Uyển hoàn hồn, ngơ ngác nhìn hai tay nắm vào nhau, làm sao cũng cảm thấy không chân thực, cô ấy nhất định là đang nằm mơ, đúng, nhất định vậy, đây là giấc mộng quá dài, phát triển quá mức chân thực.
Sau đó Phong Uyển véo mạnh mình một cái, An An: “...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT