Mạt Mạt: “Dương Phong trở về rồi hả?”
Tùng Nhân gật đầu: “Trở về rồi, Dương Lâm vừa trở về không bao lâu, bác Dương đã về rồi.”
Hiện tại Dương Phong đã trở về, việc này xem ra là sự thật, Mạt Mạt cau mày: “Thật sự mất trí nhớ rồi hả?”
Tùng Nhân: “Con cũng nghi ngờ, nhưng Dương Lâm không phải người lừa gạt, con cũng tự mình đi xem, bất cứ ai Đại Song cũng không nhận ra, Tiết Nhã dẫn Đại Song đến nơi ở ban đầu, buổi chiều còn dẫn Đại Song đến những nơi quen thuộc, Đại Song cứ thế không nhớ ra được.”
Mạt Mạt cảm thấy bây giờ lớn chuyện rồi, nếu như Đại Song chỉ là để lại vết sẹo, thật ra cũng không có chuyện gì, huống chi là ở trên trán, để tóc mái xuống, sẽ không quá ảnh hưởng.
Nhưng Đại Song mất trí nhớ rồi, xấu chính là ở chỗ này, mất trí nhớ rồi, còn là do Dương Lâm tạo thành, vậy thì có chút hố, Dương Lâm chỉ có thể nắm mũi mà nhận.
Mạt Mạt lại không gặp được Đại Song, muốn phán đoán Đại Song có mất trí nhớ hay không cũng không biết: “Mặc kệ Đại Song đi, chúng ta ăn cơm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play