Mạt Mạt nhíu mày, còn xảy ra việc này nữa: “Người thế nào?”
Tâm Bảo thở dài: “Đầu bị đập một vết rất dài, cả mặt là máu, lúc ấy chúng con cũng choáng váng, vẫn là Dương Lâm phản ứng nhanh đưa đi bệnh viện, người không sao, khâu lại là được.”
Tâm Bảo ngập ngừng một lát, Mạt Mạt: “Có gì không ổn sao?”
Tâm Bảo là phụ nữ, phụ nữ càng để ý đến dung mạo, chỉ vào trán nói: “Vết thương lớn, bác sĩ nói sẽ để lại sẹo, Đại Song là đứa có tính cách gì mẹ cũng biết, trên trán có vết sẹo, ở làng giải trí khuôn mặt rất quan trọng, trên mặt có vết, con đường sau này càng khó đi hơn rồi.”
Mạt Mạt cũng rất thổn thức, Đại Song là đứa trẻ rất muốn nổi tiếng, lúc này khả năng lại khó hơn: “Dương Lâm thì sao? Dương Lâm nói thế nào?”
Tùng Nhân: “Con thấy Dương Lâm không coi ra gì, trong lòng Dương Lâm khả năng như này tốt hơn, cũng tránh cho lại làm ầm ĩ nữa, Dương Lâm hi vọng Đại Song ngoan ngoãn, sống một cuộc sống chân thật.”
Mạt Mạt ngẫm lại cũng phải, chỉ sợ Đại Song không nghĩ như vậy: “Đại Song biết chuyện vết sẹo không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT