Tùng Nhân thật sự rời khỏi Mạt Mạt, giờ phút này, Mạt Mạt khắc sâu cảm nhận được cái gì gọi là cha mẹ, vốn dĩ cô cho rằng cô làm mẹ là đã có thể lý giải được mẹ, nhưng Tùng Nhân rời đi, cô mới biết được, cô lý giải vẫn chưa rõ ràng, chỉ trong tay người mẹ hiền, áo trên người kẻ lãng tử, đây mới là tình mẹ sâu sắc nhất.
Mạt Mạt kéo Tùng Nhân: “Đau đầu bị ốm thì đừng chịu đựng, có việc thì con gọi điện thoại cho cha và mẹ, mẹ nhất định bay tới trước.”
Trang Triều Dương cong khóe miệng, lần đầu tiên anh biết, thì ra vợ không yên tâm về con trai như thế, nhưng vợ trơ mắt nhìn anh, anh chỉ có thể theo ý vợ: “Lời mẹ con nói thì nhớ cho kỹ, có việc thì gọi điện thoại.”
Mạt Mạt hài lòng, tiếp tục dặn dò: “Được nghỉ thì đi thăm bà ngoại, ông ngoại con bận bịu, chỉ có bà ngoại ở thủ đô, con thay mẹ cố gắng hiếu thuận.”
Chuyện này Tùng Nhân nhất định phải đáp ứng: “Con được nghỉ thì sẽ đi.”
Sau đó biểu cảm của Mạt Mạt nghiêm túc: “Mẹ cảnh cáo con, không được phép làm loạn với mấy đứa Hạo Bác, không được phép về đại viện kéo bè kéo cánh gây chuyện, nếu như con dám, mẹ sẽ cắt tiền tiêu vặt của con, đừng tưởng rằng mấy cậu nuông chiều con, mẹ đã nói cho bọn họ biết rồi, không được phép tự ý cho con tiền.”
Vẻ mặt Tùng Nhân đau khổ, cậu cứ tưởng rằng sắp thoát khỏi sự khống chế của mẹ rồi, cậu có thể phóng khoáng buông thả chứ! Quả nhiên là xa xỉ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play