Hiện tại Tùng Nhân chỉ muốn ngủ, nhìn dáng vẻ mẹ lo lắng, Tùng Nhân cảm thấy, mẹ đã có tuổi rồi, IQ cũng giảm sút, cậu là học bá đó, cảm thấy mình rất bị khinh bỉ: “Mẹ, con là học bá vàng ròng, thuần đó.”
Mạt Mạt: “...”
Tức thật, cô bị con trai rất khinh bỉ rồi!
Tùng Nhân thấy sắc mặt của mẹ không đúng lắm, giống như bị lửa đốt đít, cũng mặc kệ những bạn học sau lưng, lấy tốc độ nhanh nhất vọt ra ngoài, nháy mắt đã không thấy hình bóng đâu.
Mạt Mạt nhịn một chút, cuối cùng nhịn không được, gào lên: “Thằng nhóc thối, có bản lĩnh thì con đừng về nhà nữa.”
Mạt Mạt đen mặt, Thất Cân nghiêng đầu nhìn mẹ, thân hình nhỏ bé run lên, anh cả còn nói tính khí của mẹ thay đổi đã tốt hơn rồi, sao cậu bé có cảm giác, càng ngày càng kém vậy!
Ông cụ non Thất Cân muốn thở dài, trong nhà có một anh trai thường xuyên muốn tìm đường chết, mau chóng bắt lại!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT