Lúc Tùng Nhân và Tâm Bảo trở về, đồ ăn đã nấu xong, Tùng Nhân mang theo vẻ mặt đưa đám về nhà, Mạt Mạt có chút muốn cười: “Học bá làm sao vậy?”
Tùng Nhân không còn sức lực ngồi phịch ở trên ghế sofa, uể oải: "Mẹ, mẹ vừa đẩy con trai mẹ vào bẫy chết rồi, hôm nay con thiếu chút nữa thì bị các phụ huynh nuốt sống.
Mạt Mạt vỗ vai Tùng Nhân: “Cũng không phải là mẹ hãm hại con, con là người đứng đầu cả khoá, dĩ nhiên có người vây quanh hỏi rồi.”
Khoé miệng Tùng Nhân giật giật: “Cũng không phải hỏi vấn đề học tập, không đúng, phải là câu đầu tiên là hỏi, nhưng câu thứ hai đã kéo tới trên người cha mẹ rồi, nói bóng nói gió hỏi hai người, cả một ngày con cứ phải ha ha, cười đến mức mặt đã cứng rồi.”
So với trước đây thì Mạt Mạt đã khôn khéo hơn nhiều, gặp nhiều mối quan hệ kết thân, tình nghĩa qua lại: “Dần dần quen là được, được rồi, đừng nằm nữa, mau dậy ăn cơm đi.”
Tâm Bảo và Tâm Bối đã rửa sạch tay, trước kia hai đứa còn không được tự nhiên, hiện tại về cơ bản đã coi đây là nhà mình, nếu không phải Tề Hồng không muốn ở một mình, hai đứa bé đã ở luôn đây rồi.
Cơm tối có món canh mà Mạt Mạt thích, uống nhiều hơn một bát, ăn chút hoa quả là buông đũa xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play