Mễ Mễ ngẩn ra, tiền của cô bé không ít mà, tiền trợ cấp của cha, sau này lại có tiền lì xì, tiền của con bé đã rất nhiều rồi, nhưng nghe ý của mẹ, tiền của cô bé là ít nhất, miệng há thành chữ O, lại có thêm kiến thức rồi.
Bị đả kích lớn nhất không phải Mễ Mễ mà là chị dâu Tôn, chị dâu Tôn kinh ngạc đến ngẩn ra, trong tay trẻ con có nhiều tiền như vậy, trong nhà Mạt Mạt có nhiều tiền quá!
Chị dâu Tôn nhìn một trăm đồng trong túi Mễ Mễ, thầm nói, đầu thai đúng thật là một môn nghệ thuật.
Mạt Mạt sắp xếp hết mọi chuyện trong nhà, cũng để lại cho chị dâu Tôn tiền đi chợ, sau đó xe của Trang Triều Dương đã đến.
Trong lúc khuôn mặt của Trang Triều Dương đen sì, Mạt Mạt bế Thất Cân lên xe!
Thất Cân cũng không ngốc, đương nhiên nhìn ra cha không muốn đem theo cậu bé, chớp hai mắt, “Cha, con nhớ cha lắm.”
Khuôn mặt đen xì của Trang Triều Dương đã được chữa khỏi, ai bảo anh là người cha nhân từ chứ, “Cha có phải là người cha tốt nhất không!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play