Tề Hồng thô kệch, ngẩn người không nghe ra ý tứ của Mạt Mạt, vỗ ngực: “Yên tâm đi, tôi nhất định coi Tùng Nhân là con ruột.”
Khoé miệng Mạt Mạt vểnh lên, hy vọng tương lai Tùng Nhân thật sự gạt mất Tâm Bảo, Tề Hồng còn có thể nói ra như vậy.
Kỳ Dung ở phía trước, ngừng bước, chờ hai người Mạt Mạt đi tới, chỉ mặt tiền cửa hàng trước mặt: “Nơi này ban đầu là bán đồ sứ, người nhà này sắp đến thành phố G, cho nên định bán mặt tiền cửa hàng.”
Mạt Mạt lôi kéo Tề Hồng đi vào, mặt tiền cửa hàng bởi vì là bán đồ sứ, sảnh rất lớn, còn có một số giá đỡ chưa bán đi, bố cục rất đơn giản, một sảnh lớn, một phòng, liếc một chút đã nhìn thấy hết.
Đối với phương diện này Tề Hồng hoàn toàn dựa vào Mạt Mạt, Mạt Mạt nhìn, nói với Kỳ Dung: “Lại đi xem viện tử đi?”
Kỳ Dung đã biết Mạt Mạt sẽ so sánh: “Được, đi bên này.”
Kỳ Dung đi trước dẫn đường, cố ý kéo dài khoảng cách với hai người Mạt Mạt, thuận tiện cho Mạt Mạt và Tề Hồng nói thầm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play