Tề Hồng ăn đã nghiền: “Khiến cho tôi nhớ tới lúc ở khu lính mới, hai nhà chúng ta cùng nhau ăn lẩu, lúc đó chỉ có một loại rau duy nhất, nhưng ngon đến mức hận không thể nuốt luôn đầu lưỡi, lại nhìn một bàn này mà xem, sự thay đổi quả thực quá lớn.”
Mạt Mạt: “Hiện tại cô còn ăn uống thả cửa, chờ đến lúc cô ăn quen rồi, ăn cái gì cũng không thấy ngon nữa.”
Mạt Mạt nhịn không được nói tương lai đồ ăn mọi người ăn thường ngày, thịt không còn là hàng xa xỉ nữa, khao khát bữa nào cũng có thịt, ăn thực phẩm cao cấp không nói, ăn không có một mùi vị gì.
Mạt Mạt lại nghĩ, hiện tại đồ ăn rất ít dùng thuốc trừ sâu, thịt cũng tươi ngon, ăn rất yên tâm, chờ sau này cô nhất định phải tự làm một trang trại sinh thái, tự cung tự cấp.
Tề Hồng nuốt con tôm xuống mới có thời gian trả lời Mạt Mạt: “Tôi ăn không đủ, sẽ không có chuyện ăn không thấy ngon.”
Mạt Mạt khẽ cười không nói chuyện nữa, kêu gọi Tâm Bảo và Tâm Bối ăn nhiều hơn chút.
Tề Hồng ăn no rồi, Mạt Mạt đến giúp đỡ thu dọn nhà bếp, gia sản của Tề Hồng cũng không ít, trên tủ bát chất đầy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT