Tùng Nhân còn không biết mẹ đang lén nhìn cậu, vẫn đang lén nhìn Tâm Bảo.
Tâm Bảo cũng là người đánh nhau lâu, giác quan mẫn cảm, nhíu mày ngẩng đầu: “Anh cứ nhìn em làm gì?”
Tùng Nhân mặt đỏ tía tai, bị nghẹn, vội vàng uống mấy ngụm nước, mạnh miệng, bởi vì xấu hổ nên giọng nói vô cùng lớn: “Ai nhìn em chứ, đứa nhóc giả trai như em có gì mà nhìn.”
Mạt Mạt: “...”
Hẳn là, có lẽ, đại khái là như cô suy đoán đi, con trai có suy nghĩ khác với Tâm Bảo?
Mạt Mạt khẽ đẩy Tề Hồng không coi là chuyện gì to tát một cái, cô ấy đang lấp đầy dạ dày: “Chuyện gì?”
Mạt Mạt: “...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT