Mạt Mạt càng dùng sức: “Con còn không biết xấu hổ mà nói là anh cả à, Dương Lâm đã đứng thứ nhất nhiều lần trong năm học, con thì sao, ba vị trí đầu trong lớp còn đang không chắc chắn, con có thể so với người ta à, mẹ cho con biết, con dẹp cái suy nghĩ này đi, con cũng nhảy vượt cấp rồi, lần này nghĩ cũng đừng nghĩ nữa, ngoan ngoãn học lớp 11 cho mẹ.”
Khí thế của Tùng Nhân yếu đi không ít: “Mẹ, sang năm Dương Lâm muốn tham gia thi tốt nghiệp trung học rồi, con cũng muốn đi.”
Mạt Mạt buông tay ra: “Coi như các con thi đại học cùng một chỗ thì sao, con đừng quên, con muốn thi học viện quân sự, một năm sau khi thi tốt nghiệp trung học xong, các con cũng không gặp được, còn không bằng nó thi của nó, con học của con, không phải Dương Lâm nói rằng nó muốn thi vào một trường đại học ở thành phố này hay sao?”
Lúc này Tùng Nhân mới nhớ ra, đúng vậy, cậu muốn học ở học viện quân sự, thế nên đối với việc học lớp 12 cũng không còn cố chấp như vậy nữa, cười hì hì: “Vậy con vẫn học lớp 11 đi!”
Mạt Mạt hừ một tiếng, cô hiểu Tùng Nhân hơn so với ai khác, thằng nhóc này mà không gặp được Dương Lâm gì đó, thì nó căn bản đã muốn học đại học sớm hơn một chút, rời xa nhà thì sẽ không có ai quản lý nữa.
Mạt Mạt cong khoé miệng: “Thật ra các môn văn hoá của con cũng không tệ, hay là vẫn cứ học lớp 12 đi, đi học viện quân sự sớm cũng tốt.”
Tùng Nhân nuốt nước miếng, học viện quân sự quản lý theo kiểu khép kín, vừa rồi cậu nghe đến Dương Lâm muốn học lớp 12 thì kích động, quên mất bản thân mình muốn học ở học viện quân sự, bây giờ nhớ ra, cậu không vội đi đến đó, còn muốn rong chơi hai năm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play