Phùng Quyên đột nhiên cười điên cuồng, nhất định là oán hận Lý Chính, đây là kiểu người gì vậy, rõ ràng là tự mình làm sai, ngược lại còn đẩy tất cả sai lầm sang cho người khác, cặn bã.
Sắc mặt Mạt Mạt không được tốt, không, phải là sắc mặt tối vô cùng: “Chị họ, chị không sao chứ!”
Mạt Mạt khẽ cười: “Không sao.”
Thẩm Dân cười: “Không sao thì tốt, em là Thẩm Dân, cậu hai nhà họ Thẩm, cha em đang chờ ở nhà, chúng ta trở về thôi.”
Mạt Mạt: “Được, đây là con gái nuôi của chị Mễ Mễ, Mễ Mễ gọi cậu đi.”
Thẩm Dân còn chưa kết hôn, nhưng rất thích trẻ con, cô bé con mềm mại, anh ấy rất thích, nghe thấy Mễ Mễ gọi cậu, Thẩm Dân cười vô cùng rực rỡ.
Thẩm Dân không có phong cách thư sinh giống Thẩm Triết, ngược lại càng giống một chàng trai tươi sáng như ánh mặt trời, cười rộ lên như mặt trời nhỏ, tức khắc mang đến sự ấm áp cho người khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play