Dương Lâm mặt đỏ rần, tức giận trừng mắt với Tùng Nhân, cậu bé cũng không phải biến thái, làm sao lại muốn kết hôn sinh con với đứa bé mấy tuổi chứ, ấy không đúng, đây không phải trọng điểm, trọng điểm là chỉ nhéo mặt một cái, làm sao lại trở thành ở bên cạnh cả đời rồi.
Dương Lâm nhẫn nại trong lòng, giải thích cho Thất Cân, cậu bé là anh trai giống như đang nhéo mặt em gái, đó là quý mến.
Mạt Mạt đã cười sắp không chịu nổi nữa rồi, Dương Lâm là người tinh khôn biết bao nhiêu, có thể nhìn thấy cậu bé luống cuống tay chân thật sự không dễ dàng.
Tùng Nhân vẫn luôn cho rằng Dương Lâm làm trái, xuyên tạc ý tứ, An An cũng thêm mắm thêm muối, được rồi, dù sao ở trong lòng Thất Cân đã nhận định Dương Lâm phải chịu trách nhiệm.
Dương Lâm cảm thấy cậu bé không ở nổi nữa, vội vàng rút lui.
Nhưng Dương Lâm vừa nhấc chân, Thất Cân lại xoắn xuýt, hỏi anh trai: “Anh cả, Mễ Mễ là em gái, nếu như kết hôn với anh Dương vậy thì em phải gọi anh ấy là gì?”
Tùng Nhân cố ý nói thật lớn: “Em rể, gọi là em rể.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play