Đôi đũa trong tay Mễ Mễ rơi trên mặt bàn, sau đó hốt hoảng nhặt lên, Tùng Nhân và An An nhìn về phía Mễ Mễ.
Mạt Mạt hối hận rồi, cô không nên hỏi, đứa nhỏ Mễ Mễ này rất sợ hãi cái từ mẹ này, tay cũng đang run lên, Mạt Mạt nắm tay Mễ Mễ: “Dì không hỏi nữa, không hỏi nữa, Mễ Mễ không sao, ăn cơm đi!”
Mễ Mễ cắn môi, mím chặt môi, vâng một tiếng, cúi đầu ăn cơm, cho đến khi ăn cơm xong, cô bé vẫn luôn ngây người.
Mạt Mạt hối hận cũng đã muộn rồi, cũng may An An là đứa nhỏ chu đáo, vẫn luôn chơi với cô bé.
Buổi tối Mạt Mạt đi xem Mễ Mễ, cô bé ngủ rất không yên, Mạt Mạt ngồi ở cạnh giường, nắm tay cô bé, cô bé tự ngủ một mình như này là đã quen rồi, quá khiến cho người khác đau lòng.
Mãi cho đến khi Mễ Mễ ngủ thoải mái rồi, Mạt Mạt mới buông ra, nhưng vừa thả lỏng tay, cô bé ô ô giống như là đang khóc, Mạt Mạt thở dài, bế cô bé trở về phòng ngủ.
Mễ Mễ và Mạt Mạt nằm trong chăn, lúc này cô bé mới ngủ an ổn, nhưng bàn tay nhỏ vẫn luôn nắm lấy áo Mạt Mạt. Cô vỗ vỗ sau lưng Mễ Mễ, Mạt Mạt nhìn lỗ tai của cô bé, là sau này mới tạo thành, đoán là do mẹ cô bé gây nên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT