Mạt Mạt có thể cảm nhận được tâm trạng của Trang Triều Dương, lúc cô vừa trở về, cũng sống trong sự sợ hãi một thời gian dài liệu rằng có thể biến mất một lần nữa hay không, an ủi: “Em sẽ không biến mất, chẳng phải em đã nói với anh rồi à, em đi qua sườn núi thì biến mất, giống như lăn xuống, nhưng em không biến mất.”
Trang Triều Dương nhịn không được cắn vào vai vợ: “Em còn cố ý đi thử à?”
Mạt Mạt vô tội vô cùng: “Em bị heo rừng đuổi, cho nên đồng chí Trang Triều Dương, yên tâm đi, đời này của em nhất định sẽ cùng anh đến già.”
Trang Triều Dương vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón áp út của vợ: “Chúng ta ký kết khế ước đi, nhất định phải đến già.”
Mạt Mạt: “Ừm, cho nên đồng chí Trang Triều Dương có thể buông lỏng ra một chút được không?”
Trang Triều Dương hơi nới lỏng ra, nhưng vẫn ôm Mạt Mạt ở trong lòng, cọ lên tóc của vợ, cảm khái: “Nếu không phải em đã từng sống ở tương lai, anh thật sự rất khó có thể tưởng tượng ra được khoa học kỹ thuật tương lai phát đạt như thế.”
Mạt Mạt vuốt ve ngón tay của Trang Triều Dương, không thấy buồn ngủ: “Em nói với anh một chút về tương lai mà em nhìn thấy nhé!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play