Cả nhà Mạt Mạt đi mua dụng cụ đánh bắt cá trước, kỹ thuật câu cá của Trang Triều Dương không phải rất lợi hại, nhắc đến câu cá lại nghĩ đến Hướng Tịch, năm đó Hướng Tịch không lớn lắm nhưng lại là cao thủ câu cá.
Trang Triều Dương không phải là không biết, cũng không giả vờ trước mặt bọn nhỏ, chăm chú nghe ông chủ giảng giải điểm mấu chốt, hỏi một vài vấn đề rồi mới mang theo dụng cụ đánh bắt cá rời đi.
Trang Triều Dương lái xe đến bờ biển, bởi vì là cuối tuần, bờ biển có không ít người, có người câu cá, có người nhặt sò hến, còn có bọn nhỏ tự đi đào bảo bối.
Trang Triều Dương mang theo cần câu và thức ăn cho cá, dẫn theo Tùng Nhân tìm được chỗ để câu, trong tay An An cũng cầm cần câu, thằng nhóc đang sững sờ nhìn cần câu.
Mạt Mạt sờ đầu của con trai: “Sao vậy?”
An An sờ lấy cần câu: “Con cầm vào cần câu, cảm giác như bản thân biết dùng vậy.”
An An đã trưởng thành nhiều năm như vậy, đối với những ký ức từ bé có chút mơ hồ, những năm này càng lúc càng giống một đứa bé, hôm nay đột nhiên có cảm giác quen thuộc, lông mày nhíu chặt lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT