Sự căng thẳng trên người Tiết Nhã đã được hoá giải, giọng nói nhẹ nhàng, lại sợ Mạt Mạt không nghe thấy, ừ một tiếng lớn giọng, sau đó mặt đỏ lên.
Mạt Mạt để làm dịu đi sự căng thẳng của Tiết Nhã, nói về Dương Lâm: “Dương Lâm là một đứa trẻ chu đáo, chị dâu thật có phúc.”
Một người mẹ đối với con của mình luôn trò chuyện không hết, Tiết Nhã không căng thẳng nữa, nghĩ đến con trai, vẻ mặt cô ấy trở nên dịu dàng: “Tiểu Lâm là đứa hiểu chuyện, nhiều năm như vậy, thật ra là Tiểu Lâm chăm sóc tôi.”
Mạt Mạt cảm thấy ở cửa có người, nhìn lướt qua, Dương Lâm cười với Mạt Mạt, quay người rời đi.
Trong lòng Mạt Mạt chua xót, Tiết Nhã đã khổ sở nhiều năm như vậy, chỉ có Dương Lâm và Dương Phong biết, nhưng Dương Phong thường xuyên không ở nhà, Dương Lâm mới là người hiểu rõ Tiết Nhã nhất.
Hơn mười hai giờ, cả nhà Mạt Mạt trở về, Mạt Mạt làm cá viên cho tới trưa, mệt mỏi, phải đi ngủ trưa.
Trang Triều Dương cũng đi theo lên lầu, Mạt Mạt thay quần áo khác, nằm ở trên giường: “Anh nói chuyện thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play