Mạt Mạt đen mặt, ôm Thất Cân dỗ dành: “Anh này, vừa mới nãy còn đang yêu thích vô cùng, chơi với nó, đột nhiên xụ mặt, doạ nó rồi.”
Trang Triều Dương cũng cuống quýt, vừa rồi anh về trên người thối hoắc, ôm Thất Cân, nó chỉ đẩy anh ra, cũng không khóc, bây giờ khuôn mặt nhỏ vừa khóc đã đỏ bừng.
“Anh chỉ muốn thử xem, ai mà nghĩ tới đã dọa nó rồi.”
Mạt Mạt bó tay: “Em nói lúc nó không nghe lời thì hung một chút, vừa rồi nó đang ngoan anh lại hung với nó, nó đương nhiên là tủi thân rồi.”
Trang Triều Dương nhìn cánh tay nhỏ của Thất Cân đặt trên vai mẹ, khóc tu tu, anh đưa tay ra, thằng nhóc còn quay người đi, anh không đưa tay ra dỗ, Thất Cân lại quay đầu, trên mặt có nước mắt, hai mắt đỏ hồng kêu ô ô, tiếng sau còn cao hơn so với tiếng trước, giống như đang chất vấn cha vậy.
Trang Triều Dương cười ha ha thành tiếng: “Thằng nhóc này quả thực rất tinh ranh, ba đứa nhà mình, chỉ có nó là nhiều biểu cảm nhất.”
Thất Cân oa một tiếng khóc to hơn, Mạt Mạt trợn trắng mắt, đạp cho Trang Triều Dương đang cười một cái thật mạnh, dỗ dành Thất Cân: “Được rồi, được rồi, đừng khóc nữa, mẹ thay con báo thù, ngoan, đừng khóc, chúng ta đi tìm bà ngoại, không để ý tới cha nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play