Trong lòng Miêu Tình giống như có dao cứa, Mạt Mạt lau nước mắt, nhìn anh cả cầm điếu thuốc đi ra ngoài, đi theo: “Không nói cho mẹ, như vậy thật sự có được không?”
Liên Thanh Bách châm thuốc, cách em gái xa một chút: “Em thật sự cho là mẹ mình cái gì cũng không biết à? Bà ấy biết, chỉ đang giả vờ hồ đồ mà thôi, đây là tâm nguyện của ông ngoại, cho dù mẹ có không nỡ, cũng phải làm ra vẻ như không biết.”
Liên Thanh Bách nói xong thì rít một hơi thật sâu, có đôi khi anh ấy thật sự bội phục tình yêu của ông bà ngoại, nhưng cũng có lúc ông ngoại ích kỷ, ông đem thời gian còn lại đều cho bà ngoại đã qua đời, để lại cho mẹ anh ấy và bọn họ chính là bi thương.
Trong lòng Mạt Mạt buồn bã hoảng sợ, nhìn lên bầu trời, bầu trời u ám, đây là dấu hiệu tuyết sắp rơi, nửa tiếng sau, bầu trời đã nổi đầy hoa tuyết.
Mạt Mạt ở ngoài cửa, nghe thấy tiếng kêu khóc của mẹ: “Cha, mẹ.”
Nước mắt Mạt Mạt trượt xuống, trong đầu cô đều là hình ảnh của ông bà ngoại, mặc dù ông ngoại nghiêm khắc, nhưng đối xử với cô vô cùng dịu dàng, bà ngoại luôn kể chuyện xưa cho cô, trong đầu Mạt Mạt có thể nghĩ đến rất nhiều chuyện liên quan đến ông bà ngoại.
Liên Thanh Bách dập tàn thuốc, đỡ em gái: “Đi thôi, chúng ta đi đưa tiễn ông bà ngoại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play