Miêu Tình không nói cho con gái biết, nghĩa trang đã tu sửa xong rồi, cha và mẹ cùng làm, Miêu Tình biết, mẹ không chịu nổi, cha cũng phải đi theo.
Miêu Tình lau khoé mắt: “Được rồi, các con cũng đã mệt mỏi rồi, lên lầu nghỉ ngơi đi thôi.”
Mạt Mạt há to miệng, cuối cùng chỉ có thể vâng một tiếng, Mạt Mạt lên lầu, nằm lăn lộn qua lại, Trang Triều Dương an ủi Mạt Mạt: “Đừng lo lắng, bà ngoại sẽ khá hơn.”
Mạt Mạt ngồi dậy: “Lời anh nói cũng chả có sức lực gì cả, trong lòng anh cũng hiểu rõ, bà ngoại không sống được bao lâu nữa.”
Trang Triều Dương ôm vợ: “Anh biết.”
Mạt Mạt đỏ cả vành mắt, nghĩ đến bà ngoại đối xử tốt với bọn họ, trong lòng vô cùng khó chịu, Trang Triều Dương vỗ vai vợ: “Muốn khóc thì cứ khóc đi.”
Mạt Mạt gối đầu lên vai Trang Triều Dương rơi lệ, khóc một lúc, sưng cả hai mắt, nhưng khiến cho Trang Triều Dương đau lòng chết thôi, Mạt Mạt vỗ mặt: “Đừng khóc nữa, buổi tối còn phải gặp bà ngoại, vẻ mặt đưa đám này, bà ngoại không vui vẻ đâu, ông cụ Lưu nói rồi, bà ngoại phải vui vẻ hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT