Liên Thanh Bách chán nản, “Đừng khóc nữa, thay mặt anh cô cũng không có tác dụng gì, tôi rất tán thưởng Từ Binh, không có nghĩa là tôi cũng khoan dung với cô, phản ứng tự nhiên của cô đã để lộ ra bản tính của cô, sau này tránh xa nhà tôi ra một chút, nhanh về đi.”
Từ Liên ngây ngẩn, cô ta cho rằng khóc lóc một chút nhất định sẽ được tha thứ, nhưng chẳng ngờ lại bị dạy dỗ, nhìn ánh mắt ghét bỏ cô ta của Liên Thanh Bách, Từ Liên ngây người, cô ta biết xong rồi, không còn bất cứ cơ hội nào để tiếp cận Liên Thanh Bách nữa rồi.
Từ Liên khóc càng thương tâm hơn, nước mắt không ngừng tuôn rơi, hai vai cũng run run cực kì đáng thương, đáng tiếc trong phòng này không có ai thương hoa tiếc ngọc.
Vân Kiến đứng dậy, cánh tay đau nhức, Trịnh Đình Đình vội vàng đỡ cậu, giọng nói tràn đầy lo lắng, “Bị đau ở đâu?”
Vân Kiến, “Đừng lo lắng, chỉ là ban nãy động vào vết thương, bây giờ đã hết đau rồi.”
Trịnh Đình Đình, “Anh không thể cẩn thận hơn một chút sao?”
Vân Kiến vội vàng nói: “Sau này nhất định sẽ cẩn thận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT