Mạt Mạt lấy nhà họ Thẩm làm gương, làm người phải khiêm tốn, không thay đổi quá nhiều, như vậy mới là cách thức sinh tồn đúng đắn nhất.
Mạt Mạt không phải là Hướng Hoa, trọng sinh rồi thì cho rằng mình giỏi giang, có thể khống chế thế giới trong lòng bàn tay, tùy tiện làm những việc mình muốn làm, từ trước đến giờ không hề biết, anh ta đã sớm trở thành rau trong giỏ của người khác.
Mạt Mạt cất đồ trang sức đi, nằm trong chăn, nghĩ đến người nhà họ Ngô, những người có liên quan đến Hướng Hoa, biết rõ về Hướng Hoa trước đây đều bị đuổi đi rồi, cả đời này sẽ không có khả năng tìm tới Hướng Hoa nữa.
Lòng Mạt Mạt giật thót, cô suy nghĩ sự việc luôn nghĩ tới hướng xấu nhất, Mạt Mạt thông qua chuyện này, nghĩ tới kết quả xấu nhất đó chính là, nếu như có một ngày Hướng Hoa mất tích rồi, ngoại trừ những người bên cạnh thì sẽ không có ai quan tâm đến Hướng Hoa, sẽ không có ai đi tìm Hướng Hoa.
Tay Mạt Mạt đặt lên tim, nó đang dập dữ dội. Mạt Mạt tin tưởng trực giác của mình, còn để chứng minh trực giác của bản thân, như vậy tiếp theo sau đấy, người bên cạnh Hướng Hoa sẽ vẫn rời đi.
Đêm đó Mạt Mạt mơ thấy ác mộng cả đêm, mãi cho đến khi mơ thấy Trang Triều Dương thì lòng Mạt Mạt mới bình tĩnh lại, sáng sớm hôm sau lúc tỉnh dậy, sắc mặt Mạt Mạt không được tốt lắm.
Lúc Mạt Mạt lên lớp thì liên tục ngáp ngắn ngáp dài, hiện giờ những thứ Mạt Mạt làm đều không dùng không gian, may mà bao nhiêu năm qua, cô cũng không hề quá ỷ lại không gian, không dùng không gian cũng không khó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play