Phạm Đông cắn môi, khoé miệng đều là máu, đau, cả người đều đau, anh ta đối mặt với ánh mắt lạnh giá vô tình của Trang Triều Dương, đáy lòng sợ hãi, anh ta biết, Trang Triều Dương nói được làm được: “Tôi, tôi biết, đây là lần cuối cùng, tuyệt đối không có lần sau.”
Trang Triều Dương liếc mắt nhìn về phía Hướng Hoa đang đứng ở cửa, nhếch mép, không nói một câu, thế nhưng đã doạ sợ Hướng Hoa.
Hai đời của Hướng Hoa, lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ này của Trang Triều Dương, giống như một hung thần vậy, anh ta vỗ lên ngực, đời trước Trang Triều Dương đối với anh ta đã coi như là khách khí rồi.
Chị Triệu cũng quên cả khóc, trong lòng sợ hãi vô cùng, Trang Triều Dương lái xe đi rồi.
Hướng Hoa đỡ Phạm Đông dậy: “Anh không sao chứ!”
Tóc mái Phạm Đông rũ xuống che mất đôi mắt, Hướng Hoa là đồ vô dụng, một câu cũng không dám nói: “Không sao, tôi cũng là vì tốt cho công ty, tôi sẵn lòng dốc hết sức để đảm đương nếu có chuyện, tôi sẽ đích thân đến nhà nói xin lỗi, tôi phải đến bệnh viện, anh cho Tiểu Lưu chút tiền để cậu ta về nhà bồi dưỡng, đều là lỗi của tôi.”
Phạm Đông quay lại nói với Tiểu Lưu: "Chuyện ngày hôm nay là bởi vì tôi mà có, không liên quan đến cậu, yên tâm đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play