Trần Khánh Nhân đến đúng hẹn. Ngồi trên xe của Trần Khánh Nhân, Trịnh Chi Nam tỏ ra hơi trầm xuống, suốt chặng đường không nói lời nào.
Là người bị ruồng bỏ, nguyên chủ lúc này vẫn có thể cười nói vui vẻ với Trần Khánh Nhân mới là chuyện lạ. Vì vậy Trịnh Chi Nam im lặng nhìn ra cửa sổ, thực ra trời đã tối, bên ngoài chẳng thấy gì.
Trần Khánh Nhân nhận ra tâm trạng chán nản của Trịnh Chi Nam, nhưng anh không để tâm, chỉ cho rằng cậu đang giận hờn vu vơ nên cũng xử lý như đang dỗ dành người yêu, hứa lần sau sẽ hỏi ý kiến cậu trước khi nhận lời, cũng sẽ dành nhiều thời gian hơn cho cậu.
Cuối cùng, Trần Khánh Nhân lại dùng giọng điệu nhớ nhung da diết nói với Trịnh Chi Nam: "Anh nhận lời chủ yếu là vì hai ngày này rảnh rỗi, muốn ở bên em lâu hơn một chút. Chẳng lẽ em không muốn ở cùng anh sao?"
Trịnh Chi Nam nghe xong, cuối cùng cũng nở một nụ cười cam chịu, gật đầu nói: "Em cũng nhớ anh."
Sau khi biết Trần Khánh Nhân có vấn đề về cơ thể, Trịnh Chi Nam luôn cho anh cơ hội, để anh tự mình nói ra sự thật này. Theo tính cách nguyên chủ, biết đâu cậu sẽ vì sợi dây tình yêu mà ở lại bên Trần Khánh Nhân, không để ý đến khiếm khuyết của anh, nhưng điều kiện tiên quyết là Trần Khánh Nhân phải thành thật với cậu.
Nếu anh chịu mở lòng, nguyên chủ chắc chắn sẽ tin rằng tình cảm hai người là chân thật, chứ không phải như lời Chương Việt nói, Trần Khánh Nhân không yêu cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play