Trần Nghĩa nhìn Chương Việt không ngừng uống rượu, liếc mắt sang Chu Quyền bên cạnh. Người sáng mắt đều nhìn ra, tâm trạng Chương Việt không tốt, khi uống rượu mặt cũng đen như mực.
Hắn có tâm sự.
Chương Việt vốn là người kìm nén cảm xúc, hiếm khi nào như hôm nay vừa không ngừng uống rượu vừa để lộ tâm trạng. Nhìn hắn uống hết ly này lại tiếp ly khác, tính cả ly đang uống, một mình hắn đã uống hơn chục ly rồi. Bình thường dù có uống rượu, hắn cũng chỉ uống nhiều nhất hai ly, hai ly không đủ khiến hắn say nhưng tuyệt đối sẽ không uống thêm.
Trần Nghĩa chặn tay Chương Việt định rót thêm rượu, giật lấy ly trong tay hắn: "A Việt, mày sao vậy? Người nhà không tiện nói ra sợ họ lo lắng, còn bọn tao đây mày cũng không tiện nói sao?" Trần Nghĩa và Chương Việt là bạn từ thuở nhỏ, Chu Quyền là bạn cùng lớp cấp hai, tình cảm cũng rất thân thiết.
Chương Việt bị giật mất ly rượu cũng không đòi lại, chỉ dựa vào sofa nhìn ra một góc, nghe xong khẽ cười một tiếng: "Dù là ai... cũng đều không tiện nói."
Chỉ một câu nói ấy khiến cả hai im bặt, cũng cảm nhận được sự u uất và ngột ngạt trong lòng Chương Việt.
Hắn đã nói vậy, Trần Nghĩa và Chu Quyền không hỏi thêm nữa. Chuyện mà ngay cả người nhà bạn bè đều không tiện nói, có hỏi cũng vô ích, dễ gây thêm phiền phức không đáng có.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT