Cùng với Lumian, nhóm người trước đó đi qua một vùng đất trần trụi, nơi nham thạch có màu xám trắng hoang dã, Minh Hà hiện ra bùn đất thâm đen cùng với những bông hoa màu đỏ tươi không hề khô héo. Không có hài cốt hay thi thể hư thối nào ở đây. 
Bầu trời cũng bị nhuộm bởi sự ảm đạm, thiếu vắng ánh sáng và nhiệt độ của ánh nắng mặt trời, để lại một cảm giác nặng nề của bóng tối đang thống trị khung cảnh, khiến cho cái nhìn về thế giới dường như không có giới hạn.
Trong chốn u ám, từng nhóm ánh lửa màu xanh nhạt nhẹ nhàng trôi nổi giữa không trung, chúng giống như những ngọn đèn đường, tỏa sáng một khoảng không gian xa xăm. 
Khi kiếm được ánh sáng từ đoàn lửa đó, Lumian nhanh chóng nhảy khỏi chiếc thuyền nhỏ, đặt chân lên đất liền. Ngay khi bước xuống, trái tim hắn cảm thấy nhẹ nhõm hơn, nhưng cảm giác khí tức tử vong từ Minh Hà lại trở nên nồng đậm hơn, rõ ràng hơn, đã khiến cho tinh thần và ý thức của hắn hơi chao đảo dưới sự bảo vệ nghiêm ngặt của mặt nạ vàng Eiges. 
Ngay sau đó, lúc hắn cảm nhận được một khí lạnh lẽo tăng lên trong cơ thể, gã "người chèo thuyền" có ánh mắt trống rỗng lại một lần nữa đâm chiếc mái chèo dài vào dòng nước của Minh Hà. 
Gã không hề tấn công Lumian. Có vẻ như gã sẽ không tập kích vào những mục tiêu trên bờ. 
Nhìn theo chiếc thuyền nhỏ dần rời xa bờ, Lumian suy nghĩ một chút, nói:“Không tiêu diệt gã sao? Có phải vì gã không có thân hình hoàn chỉnh, nên không thể so sánh với những gì ngươi đã làm?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play