Nhà giam Đại Lý Tự, tối tăm u ám, xung quanh tràn ngập mùi ẩm thấp hôi thối, còn kèm theo một mùi máu tươi, khiến cổ họng người tắc nghẽn.
Lâm Lạc bị bắt vào đây từ tối hôm qua đến giờ đã một ngày một đêm. Trong khoảng thời gian này, ngoại trừ ngục tốt đưa cơm thì không còn người nào khác. Hắn không vội, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, nên ngủ thì ngủ. Khi nhàn hạ, hắn còn cho người chuẩn bị cho mình một bộ viết chữ vẽ tranh, với một ngọn đèn dầu, bắt đầu viết chữ.
Cảnh giới bực này, có lẽ cũng chỉ hắn mới có thể làm được.
Hắn viết chữ rất đẹp, nét bút sạch sẽ lưu loát, sắc nét, tràn ngập khí khái Vương Hi Chi. Mấy tên ngục tốt khen ngợi vài câu, hắn liền hào phóng tặng chữ mình viết cho bọn họ.
Lúc này, bên ngoài màn đêm băng giá, gió lạnh chui qua song sắt từ từ tiến vào, không kiêng nể gì tràn vào quần áo trong người, dính vào da thịt giống như vào đông.
Lâm Lạc luôn luôn sợ lạnh tất nhiên không chịu nổi!
Hắn kéo chăn đặt lên trên đầu gối, ánh mắt nhẹ nhàng nhìn ánh nến đong đưa trên bàn, giống như nếu nhìn như thế thì có thể ấm áp hơn một chút.
Đột nhiên, có tiếng xích sắt xuyên thấu trong dãy hành lang nhà giam, giống như xích sắt đang bị một người kéo dưới mặt đất, một đường lôi đi, phát ra âm thanh ghê rợn giống như “Âm hồn lấy mạng”.
Đáy mắt Lâm Lạc hiện lên một tia cảnh giác, ánh mắt rời khỏi ánh nến, nhìn chằm chằm vào khoảng tối bên ngoài phòng giam. Lúc này âm thanh xích sắt vẫn cứ vang lên, hắn đứng dậy tiến về phía trước, đứng ở trước cọc gỗ kiên cố, lắng nghe âm thanh kia càng ngày càng gần……
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT