Đêm mười lăm, một vầng trăng sáng vằng vặc treo trên cao, đêm lạnh gió rét, khiến trăng này càng tròn sáng hơn.
Ngự Hoa Viên dưới ánh trăng mười bước một đèn, đường mòn hoa viên lúc rộng lúc hẹp, bất tri bất giác liền biến thành Đoan Tuệ công chúa, Đình Phương đi tuốt ở đằng trước, Lan Phương, Lan Phương ở giữa, Tống Gia Ninh và Triệu Hằng đi ở đằng sau. Bên cạnh chính là Hoàng Thượng tương lai, Tống Gia Ninh kích động đến mức không hề cảm thấy lạnh, hai tay bưng lò sưởi, mắt hạnh ngắm đông ngắm tây, nhưng chính là không dám nhìn từ đai lưng Triệu Hằng trở lên.
Khi gần đến chiếc đèn hoa đăng đầu tiên thì vẫn có khoảng cách giữa mấy nhóm người, để tránh hiềm nghi, nhóm đi đầu là Đoan Tuệ công chúa cùng Đình Phương dừng bước không tiến lên, bốn người Tống Gia Ninh tự nhiên cũng dừng lại. Đại cung nữ Bảo Bình của Đoan Tuệ công chúa và Phúc công công, thái giám tùy thân của Triệu Hằng bước nhanh tiến lên, hai người sóng vai đứng ở dưới đèn, Phúc công công giám sát, Bảo Bình chịu trách nhiệm đọc đề: "Phần cuối có chữ niên 年, phần đuôi có chữ tuế 岁, còn có cả chữ ngư 鱼 và chữ mễ 米. Câu trả lời phải là một chữ."
Đoan Tuệ công chúa ngửa đầu suy nghĩ, ba vị cô nương Quách gia cũng có dồn hết sức suy nghĩ, cố gắng phá đề.
Triệu Hằng cụp mắt, nhìn Tống Gia Ninh ôm lò sưởi đồng đỏ nhỏ, dáng vẻ như đang suy nghĩ nghiêng đầu về phía hắn. Ánh mắt ngoài ý muốn giao nhau, Triệu Hằng do dự có nên nhắc nhở nàng hay không, Tống Gia Ninh lại giống như bị phỏng thu lại ánh mắt, khuôn mặt tinh xảo cơ hồ hoàn toàn bị lông cáo trên cổ áo che chắn, cùng lúc đó, được Đình Phương nhắc nhở Đoan Tuệ công chúa cao hứng nói ra đáp án: "chữ lân 鳞, nghĩa là vảy cá!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT