Tuyên Đức Đế mấy lần phái người tìm hiểu, cuối cùng cũng chứng thực Liêu đế đúng là chết vì bệnh khi đang trên đường di săn thú, Tiêu thái hậu năm 28 tuổi cấu kết với tể tướng Hàn Nhượng của Liêu Quốc, đẩy hoàng trưởng tử mới mười tuổi lên đế vị, Tiêu thái hậu nhiếp chính, Hàn Nhượng phụ quốc. Nghe đồn Tiêu thái hậu và Hàn Nhượng có tư tình, vì thế vương tộc Liêu Quốc rất bất mãn, nên xuất hiện đại loạn.
Liêu Quốc hỗn loạn là cơ hội của Đại Chu.
Cuối tháng mười, Tuyên Đức Đế đề nghị phát binh, mới vừa nói ra lại bị Tể tướng Tống Kỳ kiên quyết phản đối. Tống Kỳ là một tay Tuyên Đức Đế đề bạt đi lên, là tâm phúc của Tuyên Đức Đế, nhưng Tống Kỳ không phải là một người chỉ biết a dua nịnh hót, hắn cho rằng Liêu Quốc tuy nội loạn nhưng một khi Đại Chu xuất binh, Liêu Quốc sẽ nhanh chóng nhất trí đối ngoại, diệt trừ giặc ngoại xâm trước, mà binh lính Liêu Quốc anh dũng thiện chiến, Đại Chu khó địch, thay vì mạo muội xuất binh không bằng chờ Liêu Quốc đấu với các nước địch khác, sau khi hai bên đều tổn hại Đại Chu ta lại thừa cơ đoạt lại U Vân mười bốn châu.
Đương nhiên Tuyên Đức Đế không muốn chờ, ông đã hơn năm mươi tuổi rồi, nếu bỏ lỡ cơ hội tốt trời cho lân này thì không còn cơ hội nào đoạt lại U Vân mười bốn châu, không có cơ hội nào rửa sạch nỗi nhục bị trúng một mũi tên, không có cơ hội để vượt qua huynh trưởng hoàng đế Cao Tổ thánh minh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT