Sau khi qua mười tám ngày được bỏ lệnh cấm, Triệu Hằng lập tức tiến cung thỉnh tội với Tuyên Đức Đế.

Tuyên Đức Đế vốn không trách nhi tử, thấy lão tam gầy thành như vậy, ông nghĩ lại trong nửa năm sau khi lão đại xảy ra chuyện, lão tam đi theo bận trước bận sau, chuyện gì cũng phải nhọc lòng, chịu dày vò so với ông còn nhiêu hơn, Tuyên Đức Đế có chút đau lòng. Ông ra hiệu cho người hầu hạ bên cạnh đi ra ngoài trước, Tuyên Đức Đế thở dài nói: "Không phải tram muốn đuổi hắn đi, là hắn không muốn nhìn thấy trẫm."

Lão tam cầu lâu như vậy, ông vẫn nen cho cau tra loi thoa dang. Điểm này thì Triệu Hằng đã nghĩ thông suốt, hắn vén vạt áo lên rồi quỳ xuống, cúi đầu nói: "Khiến phụ hoàng phải hao tổn tinh thần, các nhi thần có tội."

Năm trước hắn có thể nói liền một hơi năm chữ, mới đầu tốc độ còn rất chậm, một năm này đủ loại dỗ dành và chơi đùa với nữ nhi, nói câu dài Triệu Hằng sẽ hiện rõ nói lắp, nhưng trong vòng năm từ, tốc độ nói không khác gì với người thường, chỉ là ngày thường hắn tiến cung thượng triều, Triệu Hằng có thói quen ít nói, thứ hai cũng là cố tình giấu giếm, bởi vậy đám người Tuyên Đức Đế còn không biết sự biến hóa của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play