Sau khi mấy người Tống Gia Ninh rời đi, Quách Kiêu mới lấy thọ lễ mà hắn đã chuẩn bị ra, là một quyển phổ nhạc Cúc Hoa. Thục phi yêu cúc, quà tặng của cháu trai rất hợp tâm ý bà, lập tức khen Quách Kiêu vài câu, còn hỏi thăm tình hình gân đây của Quách Kiêu. Quách Kiêu đã trưởng thành, không thích hợp ở lâu trong Trường Xuân cung, hắn ngồi một lát, sau đó nói với biểu muội vẫn luôn quang minh chính đại trốn ở sau lưng Thục phi lại có chút xấu hổ nhìn hắn nói: "Ta có lời muốn thương lượng với cô mẫu, biểu muội ra bên ngoài ngồi một chút nhé."

Đoan Tuệ công chúa mất hứng, làm nũng chu môi: "Nói cái gì mà không thể để cho muội biết hả?" Quách Kiêu không có giải thích, chỉ bình tính mà nhìn nàng ta chăm chằm.

Đoan Tuệ công chúa không chịu nổi ánh mắt của người trong lòng như vậy, oán trách trừng mắt nhìn Quách Kiêu, bất đắc dĩ đi ra, nhưng cũng không có di xa, màn cửa rơi xuống, nàng ta lắc đầu với các cung nữ, sau đó trốn ở sau màn cửa, nghiêng người lắng nghe.

Cháu trai vẻ mặt trịnh trọng, Thục phi nghĩ tới nhà mẹ đẻ Quốc Công Phủ, hiểu lầm có đại sự xảy ra, bà vội vã hỏi: "Bình Chương, rốt cuộc làm sao vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play