Tần vương bị giáng chức ở kinh thành dẫn tới sóng to gió lớn, nhưng sóng có lớn hơn nữa cũng sẽ có một ngày hồi phục, nắng nóng như thiêu đốt, nắng chói chang ngập trời, đám dân chúng vội vàng tránh nắng, dan dần đã quên đi chuyện Tân vương. Trung tuân tháng sáu trời đổ mưa xối xả, thành đông có một vùng đất trũng thấp bị lũ lụt, tảo triêu Tuyên Đức Đế đặc biệt lệnh cho hộ bộ xuất tiền, còn công bộ thì xuất người đi tu sửa phòng ốc tránh cho gặp phải tai nạn, ý chỉ truyên tới dân gian, đám dân chúng nhao nhao khen ngợi Hoàng Thượng, đều nói mình gặp được một vị hoàng đế tốt có tâm với dân. Sau khi đệ đệ ruột muốn "mưu phản", Tân vương bị giáng chức, Tuyên Đức Đế giả vờ không vui hơn một tháng, bây giờ được dân chúng ca tụng, sau trận mưa lớn thì mấy châu huyện thường hay bị vỡ đê ở khu vực sông Hoàng Hà cũng bình an không có việc gì, không có truyền ra tình hình thiên tai, Tuyên Đức Đế liền có lý do vui vẻ, mây đen trên mặt được quét sạch, lần nữa lộ ra nụ cười.
Một khi Hoàng Thượng vui vẻ, văn võ bá quan, hậu cung phi tần rốt cuộc cũng nhẹ nhàng thở ra
Đêm thất tịch ngày hôm đó, Lý hoàng hậu tổ chức tiệc hoa ở trung cung, cả bốn nàng dâu ngoài cung cũng nhận được thiệp mời. Tống Gia Ninh gân đây tâm tình không tệ, cuối tháng sáu vương gia gửi thư, nói hắn sẽ trở về trước tết Trung Nguyên, hôm nay cũng đầu tháng bảy, chậm nhất bảy ngày nữa là đã có thể nhìn thấy vương gia nhà mình, xa nhau nửa năm, Tống Gia Ninh mỗi ngày đều nhớ hắn, nhớ mấy chữ mà hắn nói với nàng, nhớ hắn nắm tay nàng dạy nàng vẽ tranh, nhớ hắn. . . ban đêm đè ở trên người nàng, mồ hôi đầm đìa mà muốn nàng.
Dù sao nhớ chính là nhớ, vương gia nhanh trở về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT