Đêm nay trăng mờ sao thưa, màn đêm như mực.
Mây mù che khuất ánh trăng vốn đã nhạt nhòa, lúc ẩn lúc hiện, không có đèn lồng chiếu sáng, gần như tối đen đến mức không thể nhìn thấy ngón tay trước mặt.
Từ Diệu vừa đi ra ngoài, vừa nhỏ giọng bẩm báo.
“Là nha hoàn tên Tiểu Cẩm kia. Trông thì im ắng không nói gì, cũng không hay bắt chuyện với người khác để dò hỏi lung tung nhưng để ý kỹ sẽ phát hiện, nàng ta thường lảng vảng gần đó khi người khác bàn tán chuyện nhà. Đợi khi chủ đề dừng lại thì sẽ rời đi, thử hai lần đều như vậy. Cách vách tường cũng biết động tĩnh, chắc là thính lực cực tốt.”
“Vừa rồi nàng ta mượn cớ tiêu cơm rời khỏi phòng, ở chỗ vắng vẻ leo tường ra khỏi Xuân Ba Uyển, còn trộm giấu một bộ đồ dạ hành. Xem thân thủ thì là một người chuyên nghiệp, leo tường vượt cây không hề có chút động tĩnh.”
Tạ Đĩnh nghe vậy, lông mày khẽ nhếch lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT