Giọng nói vừa tỉnh dậy có chút khàn khàn, nghe lười biếng.
A Yên gần như nín thở, “Ừ.”
“Sao không chui vào lòng ta nữa?” Tạ Đĩnh tỉnh dậy rất sớm, nhắm mắt dưỡng thần đến lúc này, chỉ chờ xem phản ứng của nàng sau khi tỉnh giấc. Có điều sự chờ đợi dài đằng đẵng này, đối với hắn mà nói cũng có chút khó chịu- cả đêm nghỉ ngơi tinh thần sảng khoái, sáng sớm trong lòng ôm ấp ngọc mềm hương thơm, lại là một mỹ nhân chỉ mặc áo ngủ đáng yêu, thân hình dần dần yêu kiều dán vào lòng, thật sự là khảo nghiệm công phu tự kiềm chế của hắn.
Hắn đã phải điều tức rất lâu, mới đè nén được ý niệm không nên có.
Lúc này ánh bình minh vừa chiếu, thiếu nữ quay lưng nằm nghiêng, sau khi nghe được lời này, vì xấu hổ mà vành tai trong nháy mắt liền đỏ lên, nhanh chóng lan đến chóp tai cổ gáy, giống như bôi đậm son phấn.
Tạ Đĩnh tâm tình tốt đẹp, nhịn cười nửa chống người dậy, ghé tới bên tai nàng hỏi.
“Ngủ xong không mở miệng được rồi hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play