Sáng hôm sau, A Yên như thường lệ đến chiếu Nguyệt Đường để thỉnh an.
Sắc mặt của lão thái phi vẫn không tốt.
A Yên biết trong lòng bà còn giận, không đến xem cũng được, chỉ cần yên lặng ngồi nghe các nữ quyến trò chuyện. Cả buổi trà trôi qua, vậy mà không có ai nhắc đến nửa chữ Tần Niệm Nguyệt.
Nghĩ lại cũng không có gì lạ.
Tần Niệm Nguyệt tuy được sủng ái trong phủ, nhưng phần lớn là nhờ có lão thái phi chống lưng, thêm vào đó là cữu cữu và mấy anh em Tạ Đĩnh chiếu cố, mới được nâng niu như vậy. Còn về các nữ quyến, Tạ Thục có quan hệ huyết thống thì rất phản cảm với nàng, mợ và biểu tẩu không có quan hệ máu mủ với nàng, dù sống chung nhiều năm cũng chỉ có chút tình cảm, không đến mức vì nàng mà tự mình vướng vào.
Ngày đó Tạ Đĩnh giận dữ bỏ đi, mọi người đều biết.
Đến buổi tối, vị biểu cô nương luôn được lão thái phi coi như trân bảo đã chuyển ra khỏi chiếu Nguyệt Đường, ai cũng biết, trong phủ này ngoài Tạ Đĩnh ra thì không ai dám động đến người của Chiếu Nguyệt Đường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT