Cách đó mười mấy bước, Kiều Hoài Viễn bước rất chậm.
Hắn đã lâu không gặp A Yên rồi.
Trong ký ức, nàng dịu dàng yên tĩnh, tư thái như tiên, là một thiếu nữ vừa mới mười lăm tuổi, giống như một đóa hải đường yếu ớt mới nở trong cơn mưa xuân lất phất,khiến người ta sinh lòng thương xót, nhớ mãi không quên, muốn nâng niu trong lòng bàn tay, nâng niu thật tốt, không để chịu chút ấm ức nào.
Đó là lần đầu tiên hắn muốn bảo vệ một người con gái.
Thế là hắn không nhịn được mà đối xử tốt với nàng, muốn nhìn nàng cười rộ lên má lúm đồng tiền, đôi mắt sáng ngời như sóng nước, muốn khi lướt qua nhau trong Sở trạch, nghe nàng gọi một tiếng “Kiều công tử”.
Trong ánh xuân tươi sáng của mùa xuân năm nay, khi Sở Nguyên Kính lần đầu tiên thể hiện ý muốn gả con gái yêu cho hắn, Kiều Hoài Viễn thậm chí đã vui mừng như điên, quyết định bảo vệ nàng cả đời chu toàn, bốn mùa vui vẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play