Liền dùng ngón tay chọc chọc vào vai nhỏ của nàng, giọng điệu thương lượng, “Tìm một bình rượu, vừa uống vừa nói?”
“Không được uống rượu!” Thẩm Nhạc Dung quả quyết từ chối.
Thấy Tư Dụ xịu mặt nằm trở lại, nàng lại cười rạng rỡ, “Nhưng ta sẽ hầm canh, canh rất ngon đó. Đến lúc đó bên ngoài gió lạnh thổi, chúng ta trốn trong nhà nướng cá uống canh nghe chuyện, chẳng phải rất tốt sao?” Vừa nói như vậy, chính nàng đã bắt đầu mong chờ rồi, nhanh tay băng bó xong vết thương, bưng cơm tối đến cho Tư Dụ, tự mình đi đến đạo quán lo việc chính sự trước.
Nàng đang đi trên đường và tự hỏi nên hầm món canh nào. … Thẩm Nhạc Dung rất nghiêm túc về việc đổi món canh để lấy câu chuyện.
Thục Địa có nhiều sản vật phong phú, núi rừng tuy xa rời thành thị nhưng lại ẩn chứa nhiều món ngon. Cá béo có thể bắt được ở sông băng tuyết tan, thợ săn mỗi ngày đều đi sớm về tối, Thẩm Nhạc Dung canh giờ ngồi xổm ở cửa nhà, có thể mua được thịt cực kỳ tươi ngon, vợ của thợ săn thấy nàng là một thiếu nữ dịu dàng, lại là lang trung cứu người bị thương, mỗi lần đều giúp nàng thu dọn xong bỏ vào chậu gỗ, mang về là có thể xuống bếp. Mùa đông có không nhiều nấm ăn được, may mà nàng có hàng tồn kho từ trước.
Hoặc là phơi khô cất giữ, hoặc là chiên dầu bỏ vào hũ đậy kín, mùa đông giá rét mang ra, hoặc là xào rau hoặc là hầm canh, hương vị cũng rất ngon.
Thẩm Nhạc Dung không chỉ giỏi y thuật, mà tài nấu nướng cũng rất tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT